Tóc nâu

RU CÁT BUỒN




 
Chiều tháng sáu, ngày đổ dài biển cát
Hoàng hôn rơi, từng triền sóng vất vơ
Tiếng gió hoang vu thổi niềm sa mạc
Hòa lẫn sóng lòng_ sóng nhớ, ưu tư.
 
Lời hẹn trăm năm còn chăng nghĩa lý
Khi mùa dần trôi vào thế kỷ lãng quên
Nỗi nhớ mênh mang, ngọt ngào vạn kỷ
Phút chốc phù hư, thầm lặng gọi tên…
 
Lại gọi tên nhau ở miền hoang vọng
Như từng làn sóng cát bỏng nhấp nhô
Ôi, sa mạc tình muôn đời vọng động
Gió_ Cát hài hòa từ thuở nguyên sơ…

Đi tìm vết xưa, còn đau mặc niệm
Ùa vào nhớ quên, ẩn trốn đã thừa
Đêm huyễn hoặc gió ngân từng phím
Ru cát buồn khúc nhạc ngày xưa…
 
 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 11 tháng 6 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "RU CÁT BUỒN"